Hồ xuân Hương

Hang Thanh hóa

Khen thay con tạo khéo khôn phàm,
Một đố dương ra biết mấy ngoàm.
Lườn đá cỏ leo, rờ rậm rạp.
Lách khe nước rỉ, mó lam nham.
Một sư đầu trọc ngồi khua mõ,
Hai tiể lưng tròn đứng giữ am.
Đến mới biết rằng hang Thanh Hóa,
Chồn nhân, mỏi gối, hãy còn ham.

Được bạn: Yến Vân đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hang Thanh hóa"